
Tiệm Hoa Của Tô Anh
– Tô Anh không nghĩ tới là bản thân sẽ chết một cách ly kỳ như vậy, càng không nghĩ tới sau khi chết sẽ trọng sinh, cũng giống như việc cô chưa bao giờ nghĩ tới sẽ ly hôn với Khương Triết.
– —
Thì ra hoa cũng biết tám chuyện! Mỗi ngày, Tô Anh đều có thể nghe được đám hoa lá nhà nàng ríu rít: “Không khí thật buồn, chắc sắp mưa.”, “Hôm nay nước khó uống quá!”,
“Hôm nay Anh Anh đẹp thế!”, “Ai da, soái ca phú nhị đại kia lại tới nữa!”, “Oái! Anh Anh đang nhìn ta!”
Tô Anh: “…”
– —
Nếu trọng sinh, đầu tiên phải vứt bỏ Khương Triết, có điều cô phải lấy lại những thứ đã mất đi trước đã.

Quân Lâm Dưới Thành
– Từ thời Đại Tấn dời đô, dân gian vẫn lưu truyền câu nói “Vương và Mã, chung thiên hạ”. Đất nước bấy giờ vốn của dòng họ Tư Mã nhưng Vương thị quyền lực đã ăn sâu bám rễ. Chính vì lòng tham càng dưỡng càng lớn, quyền lực đủ mạnh, Vương gia cuối cùng thật sự làm phản. Hoàng tử Tư Mã Vanh vốn bị kẻ gian hãm hại, thân thể suy nhược hơn hai mươi năm, thế mà cũng không tránh được con đường chết, bị cha ruột mình kéo ra làm lá chắn trong cuộc phản loạn, hắn ôm nỗi oán hận đó tắt thở.
Sau khi sống lại, Tư Mã Vanh đạt được ước mơ tha thiết là thân thể khỏe mạnh, nhưng mất đi cơ hội trở mình, vốn là hoàng tử tôn quý lại biến thành đầy tớ ghi chép sổ sách lặt vặt của nhà họ Vương.
Nhìn tướng mạo trong gương y chang kiếp trước, Tư Mã Vanh không ngờ, cười nhẹ nhàng: Nghe nói Vương thừa tướng nhìn tiêu sái không câu nệ, thật ra sâu không lường được, nếu để ta dùng thì quá tốt.

Không Đường Thối Lui
– Từ nhỏ tới lớn Tiêu Trạch không có dự định hay ước muốn gì chỉ sống cho qua ngày đã được hai mười năm. Nhưng bất ngờ bỗng một ngày xuất hiện trước mắt anh một người em họ mù lại làm nghề thầy bói ở ngoài đường đoán mệnh xem tướng. Cái bạn thầy bói này vừa bị mù lại ngốc, tự xưng bản thân đoán mệnh xem tướng giải tự chòm sao mọi thứ đều tinh thông, cả ngày ăn của anh uống của anh, còn dùng hai con mắt mù nhìn cơ bắp cùng mớ phim ấy ấy kia nữa.
Ai mà biết được, em họ là giả, mắt mù cũng là giả, nhưng mà Lâm Dư đích thực chính là thầy bói. Cái gì cậu cũng coi được, ngoại trừ không coi được số mạng Tiêu Trạch mà thôi
– Thể loại: Thần tiên ma quái, đô thị tình duyên, tam giáo cửu lưu, ngược luyến tình thâm, chủ thụ, hiện đại, thịt vụn, thâm quỹ (không thừa nhận mình đồng tính) một túi trí tuệ hành tẩu- lực chiến đấu trị giá tăng mạnh công x giả bộ mù số 1 – sở trường oan uất chính trực thầy bói thụ, niên thượng (công lớn hơn thụ 11 tuổi).

Cục Cưng Có Chiêu
Một trận hỏa hoạn đốt sạch tất cả tình yêu của Thẩm Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn. Sau năm năm cô huy hoàng trở về muốn đòi lại công lý cho chính mình. Không ngờ đứa bé cô mang về còn có bản lĩnh hơn cả cô. Đứa nhỏ đứng trước mặt Diệp Ân Tuấn mà vô tội nói: “Chú giúp con một việc được không? Xin chú đó.”
Diệp Ân Tuấn cảm thấy…

Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai
– Trong cuộc sống này có rất nhiều việc xảy ra rồi dù có hồi hận liệu có làm lại được. Cũng như vào bốn năm trước cô bị chính người chồng cô yêu thương lợi dụng mình còn tàn nhẫn bỏ rơi cô.
Sau đó cô lựa chọn con đường đi khỏi cuộc sống hôn nhâm âm u đó để rồi bốn năm sau, cô lại dắt đứa con đáng yêu quay về, trừng phạt người chồng khốn kiếp, đấu với ả tình nhân, rồi vô tình phát hiện ra một bí mật động trời. Cuối cùng, người chồng tổng tài kiêu ngạo trước nay chưa bao giờ cúi đầu giờ hối hận nói rằng: Anh sai rồi, em quay về đi được không? Cô trả lời: Anh nói cái gì? Nói to lên, tôi nghe không rõ!

Chọc Vào Hào Môn – Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con
– Cô phải làm sao để trốn khỏi sự truy lùng của người đàn ông giàu có này?
Đêm tối ma mị, hơi thở nóng rực dồn dập, Nam Cung Kình Hiên hung hăn ngăn cản cô gái dưới thân, đôi mắt ánh lên dục niệm, giận giữ quát: “Cô đủ rồi! Dụ Thiên Tuyết, cô còn dám dãy giụa nữa đi! Cô có biết bao nhiêu người liều mạng để leo lên giường tôi không, cô có cơ hội lại còn phản kháng cái gì?”
“Cút!” Dụ Thiên Tuyết thét lên như muốn điếc tai, nước máy nóng hổi chảy dài khiến tiếng kêu gào thên phần run rẩy: “Anh không phải là người, anh không có nhân tính, tôi đã sai lầm nghi nghĩ anh sẽ cứu Thiên Nhu, tôi điên nên mới để cho mình như một kẻ ti tiện, phó mặc cho anh định đoạt! Anh đủ rồi! Buông tôi ra!”
Nam Cung Kình Hiên ngừng thở, sắc mặt xanh mét, chứng tỏ anh đang giận dữ.
Một tay đè cổ tay cô, giọng nói của anh khàn khàn như từ địa ngục vọng tới:
“Tốt…..Để tôi nhìn xem cô có bao nhiêu kiêu ngạo!”
Giữ chặt gáy cô, anh cúi đầu hung hăng ngăn lại đôi môi đỏ tươi của cô.

Hello Người Thừa Kế
– Anh thân là người kế thừa tập đoàn Đế Hào, tính cách quyết đoán lãnh huyết nhưng đối với cô lại là yêu chiều đến tận xương tủy.
“Ông xã, em nghĩ nuôi một sủng vật, anh nói nuôi cái gì thì tốt?”
“Nuôi em.”
“…”
“Ông xã, em nghĩ đổi lại ga giường, anh nói xem ngủ cái nào thoải mái nhất?”
“ Ngủ em.”
“…”
Trang Nại Nại:…Có thể nói chuyện đàng hoàng hay không?
Ngày ấy, có người hỏi anh, “Tại sao khi hai đứa gây gổ, anh cũng phải cúi đầu trước?”
Tư Chính Đình: “Tôi 185, cô ấy 165, lần nào nói chuyện, không phải là tôi cuối đầu trước?”

Người Tình Chí Mạng
– Mùi hương luôn tồn tại trên đời này nhưng không ai nhìn thấy, nghe thấy nó.
Nó có thể giúp con người chữa bệnh trong im lặng nhưng cũng có thể giết người trong vô hình.
Nó ẩn nấp ở mọi nơi, ở chính dưới lớp da thịt cùng hơi thở của bạn, khiến cho mọi bí mật của bạn không có chỗ trốn.
Cô trời sinh có khứu giác nhạy cảm, là một nhà chế tác mùi hương được mệnh danh là bậc thầy hiếm có trên đời. Thế nhưng ít ai ngờ đến, giữa lúc hào quang sáng chói cô bỗng nhiên mai danh ẩn tích….
Anh là một doanh nhân của Lục Môn, tính cách sát phạt quyết đoán. Khi chuẩn bị ngồi lên đỉnh cao quyền lực thì lại rơi vào khốn đốn, tính mạng sớm chiều…
Cô rong ruổi trên đại mạc, ẩn mình chốn cao nguyên.
Anh tung hoành trên thương trường, thâm nhập vào nơi tận cùng của nhân tính.
Gặp gỡ, tất cả đều không phải là ngẫu nhiên.
Một bí kíp chế tạo mùi hương đã thất truyền ngàn năm bất ngờ tái xuất giang hồ, cất giấu tấm bản đồ giang sơn tà khí.Một cổ thành ngàn năm ẩn mình dưới nước sâu, một quan tài thần bí trôi nổi trong hang động.
Gỗ tương tư của đôi trai gái si tình, một cô đào kép thật thật giả giả…
Trùng trùng lớp lớp những sự kiện ly kỳ trông có vẻ chẳng hề dính líu tới nhau, kỳ thực đều gắn chặt với mùi hương.Người không thể trốn tránh mùi hương, thế nên, tôi có thể kiểm soát người trong thinh lặng.
Tác phẩm tiểu thuyết tình yêu lần đầu đề cập sâu tới “mùi hương”, cảm nhận một cảnh giới học thuật về mùi.

Tân Hôn Không Tình Yêu: Thế Tội Vợ Trước
– Ai ai cũng cho rằng cô chính là người hại chết em gái mình để cướp chồng bởi em gái cô vừa chỉ qua đời ba tháng, cô đã khăng khăng đòi cưới em rể – Sở Luật của Sở thị.
Ngay cả chính người mẹ ruột cũng từ cô, rằng nàng không có đứa con độc ác như cô!
Tại lễ tân hôn, người chồng thốt lên: cô làm tôi ghê tởm, đừng hôn tôi!
Đèn flash chớp nhoáy liên tục ghi lại đầy đủ cảnh cô xấu hổ.
Đêm động phòng anh nhục nhã cô, Hạ Nhược Tâm, cô không phải là vì bò lên giường của tôi sao? Tôi sẽ làm cho cô sống không bằng chết.
Sau đó, cô thật sự sống không bằng chết, anh vì buôn bán, đưa cô đến trước mặt một người đàn ông khác, anh vì cho người phụ nữ mình yêu thích danh phận, đưa cô đến trước mặt một đống đàn ông.
Cái người phụ nữ cực kỳ giống em gái cô gối trên cánh tay anh, nhả khí như lan, “Luật, anh sẽ cưới em sao?”
Anh xoay người, cười tàn nhẫn, “Được, anh ly hôn, cưới ưm,” Anh tái hôn, động phòng hoa chúc, còn cô ở một kho hàng lạnh băng, sinh một đứa con gái.
***
Một năm kia, dưới một gốc cây đại thụ, bé trai nói, trưởng thành, anh sẽ trở về tìm em, cưới em làm cô vợ nhỏ.
Anh nhớ kỹ hứa hẹn, tìm lầm rồi, cưới đúng rồi, hận sai rồi.

Phượng Nghịch Thiên Hạ
– Nàng, con gái duy nhất của trưởng công chúa, nhưng cả nước đều biết là phế vật.
Khi đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng mở ra, nàng chính là sát thủ thiên tài nguy hiểm nhất thế kỷ 21.
Phiên vân phúc vũ, lãnh khốc phúc khắc, quay đầu cười, thiên hạ phong vân loạn.
Khi tiểu thư ma ốm bộc lộ tài năng kinh tài tuyệt thế.
Vô số nam nữ trong thiên hạ ái mộ…
Hắn là tuyệt sắc ám dạ chi vương, lãnh huyết vô tình…
Gặp nàng trong thời loạn, cầm tiêu hợp tấu, sinh tử bên nhau…

Chú À – Đừng Nên Thế
– Hai người họ ngay từ khi bắt đầu đã không ưa gì nhau nhưng mối quan hệ của hai người lại không chỉ đơn giản như vậy.
Người ông nội trên danh nghĩa của cô lại là cha của hắn, cô vì thế mà tôn tính gọi hắn một tiếng là chú.
Chồng trước phản bội, em gái cùng chồng lại yêu nhau, Bùi Dịch xuất hiện như thiên thần rồi nói: Ly hôn đi, tôi cưới cô.
Một ngày kia hắn ôm cô nói: Nếu như đã vì em làm nhiều chuyện như vậy em cũng nên báo đáp rồi.
“Bùi Dịch”
“Anh điên rồi”
Bùi Dịch khẽ cong miệng đem Thi Thi ném lên giường, một bên kéo cà vạt một bên đến gần cô: “Điên sao? được lắm, tôi sẽ cho em biết thế nào là kẻ điên”

Khí Phi Khuynh Thành Của Vương Gia
– Đêm tân hôn, hắn kiểm tra trinh tiết của nàng, cười lạnh: “Thì ra…”
Nàng sẩy thai, hắn liền nạp một nữ tử thần bí làm phi
Trong hôn lễ, đan xen tiếng nhạc mừng vui là tiếng thở dài của ngự y: “Không chữa được…”
Hắn hành hạ thân thể mềm mại của nàng nhưng không hề chán ghét mùi vị trên thân thể đó.
Cho nên hắn không để nàng chết đi, khi mây mù tản ra, nàng dĩ nhiên là…