Sắp xếp theo:

55 bài viết truyện


2021-10-28

Vô Thượng Sát Thần

3.8/5 - (235 Vote)

– Thế nào là thiên tài? Có thể lĩnh ngộ mọi chiến kỹ cùng công pháp, đây chính là thiên tài chân chính. Hắn mang theo Thần Bí Thạch Đầu trọng sinh đến Chiến Hồn Đại Lục. Lúc mới trọng sinh, từ một người trong quá khứ là một tu giả toàn năng tu luyện cái gì cũng thông thuận lại biến thành một thiếu niên phế vật của gia tộc họ Tiêu nhiều lần không thể thức tỉnh được hồn kỹ, đã thế còn đang trong tình trạng thê thảm không nỡ nhìn – bị thần điện đá ra, bị người người vây quanh trêu chọc khinh khi… Tiêu Phàm trầm mặc nhìn bọn họ, ánh mắt lóe lên khinh thường lạnh bạc. Cuộc đời hắn đã từng đi tới cảnh giới đỉnh cao, đám người trước mắt chẳng qua chỉ là một con kiến, hắn không tin bản thân là một phế vật, cứ chờ nhìn hắn nghịch cảnh đi lên, lúc đó thiên hạ toàn bộ rửa mắt mà nhìn… Lại là một thể loại tiên hiệp đi theo đường lối motif khá cũ: Trọng sinh mang theo bàn tay vàng, từ một phế vật nghịch cảnh đi lên? Thế nhưng, chớ vội đánh giá hay ngừng đọc truyện, theo như đánh giá thì truyện này khá là đáng đọc, tuy là một tác phẩm mới (vẫn đang cập nhật và ra mắt mới được một tháng) nhưng Vô thượng sát thần đã nhanh chóng trở thành […]

2024-04-24

Linh Võ Đế Tôn

3.7/5 - (125 Vote)

– Đại Lục truyền văn: Tụ tập chín bản Thiên Thư người, phá Thiên Đạo chưởng Luân Hồi! ! Thượng Cổ Thế Giới đi về phía cuối cùng, Hoang Cổ Văn Minh biến mất ở dòng sông lịch sử, làm Thế Giới bị Vô Tận Luyện Ngục thôn phệ, diệt thế truyền thuyết ở Đại Lục mở màn. Một vị đến từ Địa Cầu người trẻ tuổi xuất hiện ở cái này lạ lẫm Thế Giới, khi hắn ý thức đến nhất định phải dùng bản thân lực lượng bảo hộ trân quý người lúc . . . Thanh niên Thần Thiên cầm lên trong tay lợi kiếm đâm về phía thương khung, dùng máu tươi viết lên một đoạn dị thế cuồng ca, Tinh Thần làm thềm, Nhật Nguyệt làm đường, kiếm đãng Cửu Châu, đạp nát Lăng Tiêu, lên Thanh Thiên, diệt Hoàng Tộc, chiến Quần Hùng, Dị Giới làm Đế, Tinh Không xưng Tôn. Danh xưng. . . Linh Võ Đế Tôn

2021-10-28

Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

3.9/5 - (70 Vote)

– Một tia nắng mặt trời chói mắt chiếu rọi xuống, Từ Khuyết tỉnh lại, hơi hé mắt ra.Trên mặt có chút ngứa, xung quanh tựa hồ như là một bụi cỏ rậm rạp. – Không phải ta bị tai nạn xe cộ chết rồi sao? Tại sao lại sống lại rồi? Hắn hơi kinh ngạc, nhưng còn chưa kịp làm rõ tại sao mình lại trở về từ cõi chết, cảnh tượng trước mắt lập tức làm hắn kích động trợn to hai mắt. Hắn cảm thấy ngơ ngác! Chỉ thấy một nữ hài bộ dáng giống như tiên nữ mặc cổ trang, đang nhắm ngay vị trí bụi cỏ mà hắn nằm, từng chút từng chút xốc cái váy ngắn cổ đại kia lên, sau đó làm ra vẻ muốn ngồi xuống… Trời ạ! Cô gái này, không phải là đang muốn… Không thể nào? Không thể nào!

2020-02-07

Công Tử Điên Khùng

3.9/5 - (64 Vote)

– Từ Địa Cầu xuyên việt tới Dị giới đã thấy nhiều, nhưng Lâm Vân của chúng ta lại từ Dị giới xuyên tới Địa Cầu. Điều này còn chưa phải là buồn bực nhất, để cho Lâm Vân phát điên chính là, hắn đang nằm trong một bệnh viện tâm thần…

2020-03-14

Bất Hủ Phàm Nhân

3.9/5 - (53 Vote)

– Người phàm chỉ có căn cơ phàm tục, làm sao vĩnh sinh? Nhưng, căn cơ tuy phàm, trí tuệ lại bất phàm! Mạc Vô Kỵ, vốn nghiên cứu ra phương thuốc đả thông kinh mạch chấn động toàn câu, kết quả chưa kịp công bố đã bị người mình tin tưởng nhất phản bội, một đao đưa hắn xuyên qua dị giới. Hắn, một người với thân thể phàm tục, làm cách nào vượt qua quần hùng trùng trùng cường giả, Chứng Đạo Bất Hủ?! Đây là truyện mới ra lò, nóng phỏng tay của Lão Ngũ – Bất Hủ Phàm Nhân. Các đạo hữu yêu thích Diệp Mặc và Ninh Thành cùng phong cách viết của Lão Ngũ với Tạo Hóa Chi Môn, Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi, Công Tử Điên Khùng, hãy cùng đón đọc bộ truyện này nhé.

2020-04-21

Nghịch Thiên Chí Tôn

3.6/5 - (61 Vote)

– Mọi người ở vùng đất dị giới này đang truyền tai nhau về lai lịch của hắn, hắn là ai? Tại sao lại có nhiều huyền năng như vậy, có sức mạnh hủy diệt mọi thứ…. Thật ra hắn chính là người hiện đại sống ở thế kỷ 21 có IQ cao ngất ngưỡng có thể nói là thiên tài, trong một lần hắn đi khảo cổ được bí ẩn dị thạch, mang về nhà liền chết do một tai nạn. Hồi sinh tại dị giới, mang theo thần bí dị thạch cộng với khí vận nghịch thiên, buff đến tung trời lở đất. Vừa đến ” nhặt ” được nghịch thiên công pháp, mang sứ mệnh: Đi đâu hiếp đó… í lộn… phải là đi hấp ma vương… nhầm…. đi giết ma vương

2021-11-07

Sư Huynh Ta Thực Quá Ổn Trọng

3.9/5 - (9 Vote)

Sư Huynh Ta Thực Quá Ổn Trọng – Ngã Sư Huynh Thực Tại Thái Ổn Kiện Liễu Sống lại ở thời đại thưởng cổ trước đại chiến Phong Thần, Lý Trường Thọ dần làm quen với việc trở thành một luyện khí sĩ tầm thường, cuộc đời tu luyện không có gì đặc sắc, cái gì khí vận, đại kiếp nạn chi tử tiền định gì gì đó đều không liên quan đến hắn, hắn chỉ một lòng tu tiên cầu trường sinh như cái tên của hắn. Chính vì muốn yên ổn mà sống tại chốn Hồng Hoang đầy tàn khốc, hắn cố gắng tránh mình khỏi nhân quả, nếu đã giết người tất đốt xác ra tro, mưu trước làm sau, luôn tuân theo tôn chỉ không bao giờ để mạng sống bị uy hiếp. Giấu con bài tẩy, tu độn thuật, luyện đan độc, chưởng thần thông, bất động vững như lão cẩu, động liền long trời lở đất, động sau nhỏ giọng chạy lấy người. Vốn theo tính toán của Lý Trường Thọ, mình sẽ một mạch trốn ở trong núi bình an vô sự tu hành thành tiên. Nhưng đến một ngày, lão sư phụ của hắn tĩnh cực nghĩ động, lại thu nhận về cho hắn… một sư muội… Ngã Sư Huynh chính thức lên kệ sách Khởi Điểm ngày 13/10/2019, đến 9/3/2020 đã ra được 328 chương (bình quân 2 chương/ngày), gần 132 vạn chữ (bình quân 4000 chữ/chương). Hiện đang đứng thứ […]

2020-11-09

Võ Đạo Băng Tôn

4.2/5 - (25 Vote)

– Đây là một đại lục yêu thú hoành hành, chiếm cứ thành trì, nhân loại an phận ở một góc! Vì thủ hộ mảnh đất cuối cùng của nhân loại, võ giả triển khai đối kháng đẫm máu với yêu thú, cuộc chiến kéo dài đến mấy ngàn năm. Lâm Tiêu vốn là một người bình thường Địa Cầu, thế nhưng trong lúc vô ý đi tới thế giới dùng võ vi tôn này, đúng vào lúc đại lục lâm vào nguy cơ. Trọng sinh vào thân thể một thiếu niên yếu đuối, lại càng thần kỳ hơn lấy được một đầu yêu thú cường đại làm phân thân. Ở yêu thú giới, hắn rung chuyển trời đất, ở trong nhân loại, hắn quấy Càn Khôn! Bàn tay lò bát quái, trong lòng còn có Lăng Vân Chí, hành tẩu ở trên đường võ đạo đỉnh phong, hắn cước đạp trời cao, quyền quét Càn Khôn. Dốc hết sức định Cửu Châu!

2020-02-13

Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

4/5 - (17 Vote)

– Khi boss trùm biến thành người phụ nữ điên dại, các nhân vật chính xuyên không cùng với trọng sinh đã chuẩn bị sẵn sàng chưa? Một phó bản cực kỳ khó đã mở ra. Nhân vật chính trọng sinh: Hãy để ta chết đi, ta không muốn sống lại! Nhân vật chính xuyên không: Ta muốn về, ta không cần xuyên đến nơi này! Nhân vật chính của tiểu thuyết xuyên qua: Địa ngục kiểu mẫu là đây à? nhân vật phản diện lại có thể thăng thiên, đá kê chân? Đạo diễn, ta nghi ngờ mình đã cầm nhầm kịch bản. Nhân vật ác: Lão tử không làm nữa! Minh Thù: Tiếp theo. Nam: Thí chủ tu tiên sao? Nên tìm hiểu bảy mươi hai tư thế tu tiên chứ nhỉ? Minh Thù:… Cút!

2020-07-20

Tào Tặc

3.3/5 - (54 Vote)

– Tào Bằng là một cảnh sát, sau khi phá án được vinh danh anh hùng, không ngờ kẻ phản bội trong vụ án đó lại chính là bạn thân mình, rồi bị bắn chết. Hắn trọng sinh vào nhà họ Tào thời Tam Quốc. Thử hỏi, như Khổng Tử nói thì có nên tiếp tục sống làm kẻ chính trực như kiếp trước rồi bị phản bội bởi kẻ thân, hay được trọng sinh vào thời loạn lạc là một may mắn cần phải biết nắm giữ? Giữa thời tam quốc với bao anh hùng hào kiệt, nhân sĩ mưu cao, tác giả khắc họa nhân vật Tào Bằng chỉ là một kẻ tầm thường: văn không đặc biệt mà võ cũng không xuất chúng. Hắn không phải là một kẻ dũng mãnh vô địch vì đã có Lữ Bố, Triệu Vân, ai có thể hơn ; hắn không phải là một kẻ thông minh xuất chúng mưu lược tài giỏi vì đã có Khổng Minh, Bàng Thống, ai có thể bằng ; cũng không phải kẻ tham vọng lập bá nghiệp vì đã có Lưu Bị, Tào Tháo. Hắn chỉ có một điểm hơn bất kỳ ai thời ấy, một kẻ biết trước tất cả. Chính nhờ cái hơn người đó mà hắn đã từng bước đưa bản thân mình ngoi lên vị trí cao trong thời đại loạn lạc đó. « Chẳng ngay thẳng mà sống thì chỉ là vì may mắn tránh khỏi họa mà thôi […]